Hồi tưởng về quá khứ, ta không khỏi nuối tiếc những hành động đã qua. Ước gì có thể quay ngược thời gian để sửa sai. Nhưng nếu ai cũng biết trước tương lai, ai cũng đoán định được điều mình làm là đúng, liệu ta có đánh mất người mình yêu, lỡ cơ hội tốt hay phũ phàng từ chối những điều tưởng chừng sai lầm để rồi nhận ra giá trị đích thực sau này?
Nỗi day dứt dai dẳng từ vết thương lòng quá khứ
Bốn năm trôi qua kể từ ngày chia tay mối tình đầu, Hương vẫn ôm ấp nỗi day dứt về những gì đã qua. “Giá như ngày xưa mình đừng lạnh lùng, bớt ích kỷ và cái tôi”, Hương thường hay nói với tôi như vậy, “thì có lẽ giờ đây cả hai đã hạnh phúc bên nhau”.
Biết nói gì cho một chuyện đã cũ, biết an ủi thế nào cho một tâm hồn đầy ưu tư. Bốn năm sau ngày chia tay, nửa kia của Hương giờ đã có tổ ấm riêng, còn Hương vẫn lẻ bóng, chưa thể mở lòng với ai dù tôi biết có rất nhiều người con trai thực lòng yêu thương cô ấy. Nhiều lúc tôi tự hỏi, tại sao Hương phải chịu ảnh hưởng bởi dư chấn từ vết thương lòng quá khứ?
Quá khứ có thể có những tổn thương, nhưng thực tại và tương lai mới là điều ta cần hướng tới. Câu chuyện của Hương chỉ là “tấm ảnh đại diện” cho rất nhiều mối tình dang dở ngoài kia. Cho dù Hương có thể quay ngược thời gian, tôi tin rằng quyết định và hành động của cô ấy lúc đó vẫn sẽ như vậy, bởi đó là điều tốt nhất mà cô ấy có thể làm vào thời điểm ấy. Nỗi tiếc nuối hiện tại chỉ là sự “so sánh khập khiễng” giữa hiện tại không hoàn hảo với những điều đã qua.
Bài học đắt giá về sự bồng bột và hối hận
Thành, 28 tuổi, đang làm nhân viên văn phòng cho một công ty tổ chức sự kiện tại Hà Nội. Nơi đây vốn không phải là bến đỗ mà Thành hằng ao ước, bởi trong thâm tâm anh, được cống hiến trong môi trường Nhà nước gần nhà mới là điều anh mong muốn nhất.
Tôi đã nhiều lần chứng kiến sự chán nản hiện rõ trên khuôn mặt Thành, đặc biệt là trong những ngày đầu tiên “chân ướt chân ráo” bước vào công ty. Suốt quãng thời gian dài ấy và cho đến tận bây giờ, tuy thân xác anh vẫn ở đây, tâm hồn anh vẫn luôn trăn trở về công việc đã bỏ lỡ. Thành hiểu rõ rằng, ở thời điểm hiện tại, không còn con đường nào khác để quay đầu.
Nghe Thành kể, tôi mới biết, sau khi ra trường, gia đình đã tạo điều kiện để anh có cơ hội làm việc trong môi trường Nhà nước như anh mong muốn. Thời gian thử thách cho ước mơ ấy là 6 tháng tập sự. Tuy nhiên, bản tính năng động và không muốn bị gò bó trong khuôn khổ, phép tắc của môi trường Nhà nước, Thành đã quyết định xin gia đình cho phép được thôi không làm công việc ấy.
Nhưng hiện tại, Thành lại dần “hối hận” với quyết định bồng bột thời trẻ. Cứ nghĩ đơn giản là sống với đam mê là sẽ có thể yêu thích, nhưng rồi cuộc sống với nhiều ngã rẽ khiến anh dần trở nên hối hận. Dù cho hiện tại có nói gì đi chăng nữa cũng sẽ mãi chẳng thay đổi được quyết định đã nói ở thời điểm trước kia.
Buông bỏ quá khứ, hướng đến tương lai
Ai trong đời cũng từng ít nhất một lần dằn vặt bản thân, tự trách móc “Giá như lúc đó mình làm thế này”, “Biết thế mình đừng quyết định như thế kia…”. Tuy nhiên, cuộc sống là hiện tại và tương lai, hãy trân trọng thời gian quý báu để hướng đến những điều tích cực, thay vì chìm đắm trong nuối tiếc quá khứ.
Hãy nhớ rằng, ở thời điểm ấy, bạn đã đưa ra lựa chọn tốt nhất dựa trên những gì mình biết và có thể. Nuối tiếc quá khứ không thay đổi được gì, mà chỉ khiến bạn thêm buồn bã và lãng phí thời gian.
Thay vì dằn vặt bản thân, hãy biến những sai lầm trong quá khứ thành bài học quý giá để hoàn thiện bản thân trong hiện tại và tương lai. Hãy trân trọng những gì bạn đang có và hướng đến những điều tốt đẹp phía trước.